Multimedia Đọc Báo in

Kỷ niệm 60 năm Ngày chiến thắng Tua Hai (26-1-1960 – 26-1-2020)

Chiến thắng Tua Hai – Mốc son mở đầu phong trào Đồng khởi ở miền Đông Nam bộ

23:35, 23/01/2020

Cách đây 60 năm, vào ngày 26-1-2020, tại tỉnh Tây Ninh, quân và dân ta đã làm nên Chiến thắng Tua Hai lịch sử, là một trong những mốc son mở đầu phong trào Đồng khởi ở các tỉnh miền Đông Nam bộ, góp phần củng cố niềm tin, sức mạnh của quân và dân ta trong công cuộc giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước.

Sau năm 1954, Mỹ và chính quyền Ngô Đình Diệm đã tiến hành cuộc chiến tranh một phía với quy mô ngày càng ác liệt. Chúng lê máy chém khắp miền Nam, giết hại đồng bào, cán bộ, đảng viên cách mạng mà không cần xét xử. Các cuộc đấu tranh của nhân dân miền Nam Việt Nam đã bị trấn áp bằng các chính sách “tố cộng”, “diệt cộng”, khiến cho lực lượng yêu nước và cách mạng miền Nam bị tổn thất nặng nề.

Trong bối cảnh trên, tháng 1-1959, Hội nghị Trung ương lần thứ 15 (mở rộng) họp đề ra nhiệm vụ, đường lối cách mạng chung của cả nước và cách mạng miền Nam Việt Nam. Hội nghị khẳng định con đường cách mạng của miền Nam là: “lấy sức mạnh của quần chúng, dựa vào lực lượng chính trị của quần chúng là chủ yếu, kết hợp với lực lượng vũ trang để đánh đổ quyền thống trị của đế quốc và phong kiến, dựng lên chính quyền cách mạng của nhân dân”.

Di tích lịch sử Chiến thắng Tua Hai tại tỉnh Tây Ninh.
Di tích lịch sử Chiến thắng Tua Hai tại tỉnh Tây Ninh. Ảnh: Báo Tây Ninh

Thực hiện chủ trương trên, tháng 1-1960, Hội nghị cán bộ quân sự miền Đông Nam bộ họp bàn phương án thực hiện Nghị quyết Trung ương 15. Xứ ủy Nam bộ quyết định chọn căn cứ Tua Hai là mục tiêu tiến công. Đây là căn cứ mạnh của địch, diệt được căn cứ này sẽ có ý nghĩa là một trận đánh then chốt, giáng cho địch choáng váng và bất ngờ về tinh thần, làm xoay chuyển tình thế phòng thủ của địch, tạo quả đấm quân sự có sức nặng để  cổ vũ phong trào Đồng khởi trong toàn miền.

Tua Hai (tháp canh cũ của quân đội Pháp) thuộc Trảng Sụp, xã Thái Bình, huyện Châu Thành, tỉnh Tây Ninh. Năm 1956, chính quyền ngụy xây dựng nơi đây thành căn cứ quân sự lớn lấy tên Nguyễn Thái Học, là căn cứ Trung đoàn 32 thuộc Sư đoàn 21 ngụy, đồng thời là trung tâm huấn luyện quân sự của địch, trang bị đầy đủ vũ khí và kho vũ khí lớn; khuôn viên được bảo vệ rất nghiêm ngặt.

Về phía ta, sau khi có quyết định chọn căn cứ Tua Hai làm mục tiêu tiến công, Xứ ủy Nam bộ, Bộ Chỉ huy Quân sự miền Đông phối hợp với Tỉnh ủy Tây Ninh hạ quyết tâm đánh và phải thắng. Để thực hiện mục tiêu, Bộ Chỉ huy Quân sự miền Đông đã quyết định thành lập Ban chỉ huy trận đánh gồm các đồng chí: Nguyễn Hữu Xuyến, Chỉ huy trưởng, Tư lệnh chiến trường; Mai Chí Thọ, Chính trị viên, Bí thư Đảng ủy; Lê Thanh, Chỉ huy phó, Tham mưu trưởng; Võ Cương, Chỉ huy phó.

Phương án tác chiến được Ban chỉ huy xác định gồm 4 mũi, trận đánh phải bảo đảm tuyết đối bí mật, bất ngờ, khai thác tối đa những sơ hở của địch. Kết hợp chặt chẽ đặc công, xung kích với bộ binh ngay loạt đạn mở màn để làm tê liệt, vô hiệu hóa bộ phận chỉ huy trung đoàn và tiểu đoàn ngụy. Các mũi tấn công đánh chia cắt địch, không cho các đơn vị ngụy tiếp cận với kho vũ khí của chúng bằng bất cứ giá nào; kịp thời chiếm lĩnh kho vũ khí và vận chuyển vũ khí về căn cứ của ta để phân tán, cất giấu, phòng kịch truy kích, chiếm đoạt lại vũ khí.

Về lực lượng tham gia trận đánh: có 3 đại đội bộ binh (C60, C59, C70), một đại đội đặc công (C80) thuộc Ban Quân sự miền Đông và cùng với lực lượng bộ đội Tây Ninh, dân quân du kích. Trận đánh có sự hỗ trợ quan trọng, mang tính quyết định của Chi bộ Đảng mật trong căn cứ Tua Hai của Tỉnh ủy Tây Ninh xây dựng và phát triển từ các cơ sở nội tuyết do Ban binh vận Miền giới thiệu. Lực lượng dân công hỏa tuyết, tải thương, tải đạn của Tỉnh ủy Tây Ninh cũng được huy động tham gia (300 dân công, hơn 42 đảng viên, thanh niên, quần chúng), các lực lượng của Chiến khu D cơ động đánh chi khu và huyện lỵ Đồng Xoài (tỉnh Sông Bé cũ, nay thuộc tỉnh Bình Phước) để thu hút địch, tạo điều kiện cho các lực lượng của ta ở Tây Ninh tập trung đánh vào trọng tâm Tua Hai để giành thắng lợi.

Nhằm vào đêm 28 Tết (đêm 25 rạng ngày 26-1-1960), đúng 0 giờ 30 ngày 26-1-1960, lệnh tiến công căn cứ Tua Hai bắt đầu. Mũi 1 đánh vào sở chỉ huy Trung đoàn 32 ngụy; mũi 2 đánh diệt Tiểu đoàn 1 rồi nhanh chóng chiếm kho vũ khí của địch; mũi 3 đánh vào Tiểu đoàn 3, sau đó phát triển cùng lực lượng mũi 2 đánh Tiểu đoàn 2; mũi 4 đánh vào khu quân xa và đại đội trọng pháo. Ngoài ra còn trung đội bộ đội địa phương tỉnh Tây Ninh và một trung đội công binh của Miền (bố trí ở phía bắc đường 22).

Trước sức mạnh tấn công của ta bằng bộc phá, lựu đạn, thủ pháo và bộ binh, địch bị đánh bất ngờ, hoảng loạn không kịp đối phó, nhanh chóng tan rã. Sau 3 giờ chiến đấu, ta hoàn toàn làm chủ trận địa; trận đánh diễn ra đúng như dự kiến. Kết quả, ta tiêu diệt được Tiểu đoàn 1 và Tiểu đoàn 2, làm tiêu hao Tiểu đoàn 3, bắt sống và giáo dục thả tại chỗ hơn 500 tù binh và thu hơn 1.000 súng các loại, phá hủy nhiều vũ khí và phương tiện chiến tranh.

Tua Hai là loại hình đồng khởi tiêu biểu của tỉnh miền Đông Nam bộ; trận đánh lớn đầu tiên của lực lượng vũ trang miền Đông Nam bộ tấn công vào lực lượng chủ lực của địch, diệt được nhiều địch, thu nhiều vũ khí; huy động lực lượng vũ trang đông nhất; có sự phối hợp của lực lượng vũ trang, quần chúng địa phương và các vùng xung quanh.

Chiến thắng Tua Hai đã thổi bùng ngọn lửa cách mạng trong toàn tỉnh Tây Ninh. Quân và dân tỉnh Tây Ninh tiếp tục đấu tranh chính trị với đấu tranh vũ trang và binh vận; quét sạch bộ máy kìm kẹp của địch ở nông thôn. Tháng 7-1960, đã gỡ 30 đồn trong tổng số 60 đồn bốt của địch; giải phóng hoàn toàn 24 xã, giải phóng về cơ bản 19 xã trong tổng số 49 xã của tỉnh, diệt và làm tan rã hầu hết tề xã, ấp và trên 70% lực lượng bảo an, dân vệ. Đặc biệt, các lực lượng vũ trang phát triển mạnh mẽ trên địa bàn tỉnh Tây Ninh (thành lập Tiểu đoàn 14, Đại đội 40, 41 của huyện Châu Thành, Bến Cầu, Đại đội 3 của huyện Dương Minh Châu…; riêng Tòa thánh tổ chức đội vũ trang tuyên truyền, có 44/49 xã thành lập đội du kích).

nn
Lãnh đạo Bộ Quốc phòng và tỉnh Tây Ninh tham quan mô hình trận địa Chiến thắng Tua Hai. Ảnh: TTXVN

Chiến thắng Tua Hai không chỉ trực tiếp tháo ngòi nổ cho phong trào Đồng khởi của quân và dân Tây Ninh mà còn cổ vũ mạnh mẽ quân dân các tỉnh miền Đông vùng lên dùng bạo lực vũ trang khởi nghĩa giành chính quyền làm chủ về tay nhân dân, như: Thủ Dầu Một (cũ) nổi dậy khởi nghĩa ngày 25-2-1960, đã làm chủ hơn 40 ấp của 25 xã và 10 làng công nhân cao su; diệt hơn 100 tên địch, thu khoảng 300 vũ khí, bức rút hàng chục đồn bốt. Ngày 30-3-1960, Đại đội 40 của tỉnh Bà Rịa phối hợp với công nhân cao su tiến công đồn điền cao su Ba Bình và quần chúng nhân dân trên địa bàn tỉnh nổi dậy diệt ác, phá kìm giành quyền làm chủ. Đến tháng 3-1960, tại Biên Hòa, Sài Gòn – Gia Định chịu tác động từ Chiến thắng Tua Hai nhiều vùng nông thôn nhất tề đứng dậy phá bỏ bộ máy kìm kẹp của địch; đặc biệt nội thành Sài Gòn – Chợ Lớn mở chiến dịch tiến công dư luận vào chế độ độc tài gia đình trị Ngô Đình Diệm.

Đến giữa 1960, Chiến thắng Tua Hai đã lan tỏa, tác động phát triển thành phong trào rộng khắp các tỉnh miền Đông Nam bộ và các tỉnh miền Tây Nam bộ như: Sóc Trăng, Vĩnh Long, Bạc Liêu, Cà Mau, Cần Thơ, Trà Vinh, An Giang, Kiên Giang đứng lên đồng khởi; trong 3 ngày (từ ngày 23-9 đến 25-9-1960), Đồng khởi diễn ra ở tỉnh Tiền Giang và đợt 2 của tỉnh Bến Tre.

Chiến thắng Tua Hai đã đạt yêu cầu về chính trị và quân sự do Xứ ủy Nam bộ đề ra. Trận đánh Tua Hai gây chấn động lớn trong toàn miền, làm cho quân địch, lực lượng bảo an, dân vệ ở xã, ấp hoang mang, lo sợ; cổ vũ mạnh mẽ quần chúng đứng lên đồng khởi.

Theo Ban Tuyên giáo Trung ương – Tỉnh ủy Tây Ninh

 

 


Ý kiến bạn đọc


Chủ động ngăn ngừa “giặc lửa” tấn công rừng
Mùa khô Tây Nguyên đang bước vào giai đoạn cao điểm. Nắng nóng kèm theo gió lớn khiến thảm thực bì ở những cánh rừng khô nhanh làm tăng nguy cơ cháy rừng. Với phương châm “phòng cháy hơn chữa cháy” các ngành chức năng, chủ rừng, chính quyền địa phương trên địa bàn tỉnh Đắk Lắk đã và đang tích cực triển khai đồng bộ nhiều biện pháp để phòng ngừa “giặc lửa” tấn công rừng.