Đừng quá cả tin!
Khoảng 1 tuần sau, trên đường đi làm về, tôi cũng cho một cậu bé đi nhờ xe, nhưng thật không ngờ lại chính là cậu bé hôm trước. Và kịch bản lặp lại như cũ: kể lể hoàn cảnh gia đình éo le để tiếp tục xin tiền, lúc đó, tôi đã lờ mờ nhận ra động cơ thực sự của em. Vì nghĩ lòng tốt của mình đặt không đúng chỗ, tôi đã rất bực mình: “Vậy là hôm trước cháu đã lừa cô phải không? Cháu làm như vậy với bao nhiêu người rồi? Cháu còn nhỏ, lo mà học hành, không nên tìm cách lừa lọc người khác”. Nghe tôi nói vậy, cậu bé đỏ mặt bỏ đi. Tưởng chừng mọi chuyện đã kết thúc, nhưng thỉnh thoảng, tôi vẫn nhìn thấy cậu bé trong bộ dạng đó, đứng trên vỉa hè đường Nguyễn Tất Thành tiếp tục vẫy xe xin đi nhờ…
Qua câu chuyện trên, thiết nghĩ, mọi người hãy đề cao cảnh giác, đừng quá cả tin kẻo có ngày “tiền mất tật mang”, bởi lỡ cậu bé đó không chỉ xin tiền mà trong quá trình đi nhờ xe, biết đâu “túng quá làm liều” nếu không may xảy ra thì đã muộn rồi!
Yến Ngọc
Ý kiến bạn đọc