Viết cho mùa hạ cuối
Có một mùa hạ gầy rớt xuống lòng tay
Dòng lưu bút rưng rưng dấu mực nhòe nét chữ
Ngày tháng vô tâm chợt vỡ òa nức nở
Tháng sáu bồi hồi chở thương nhớ đi qua
Em trả về cho anh ký ức mờ xa
Góc phố rêu xanh chất đầy lời tình tự
Kỷ niệm đong đưa những vòng xe quá khứ
Có cây điệp vàng một thuở đứng làm duyên
Bài học buổi chiều đôi bím tóc ngủ quên
Bằng lăng tím bâng khuâng treo mùa bên cửa lớp
Bàn ghế khắc tên em mấy lần tan hợp
Anh nhặt lá sân trường về ép nỗi ngu ngơ
Vạt nắng giảng đường thơm áo trắng mộng mơ
Câu thơ nghiêng chiều sà vào lòng cỏ
Lặng lẽ vắt qua mấy mùa phượng đỏ
Trách tháng sáu yếu mềm không dắt nổi lời yêu
Thương giận lắng vào kỷ niệm trong veo
Em góp dỗi hờn niêm phong mùa hạ cuối
Anh nhặt tiếng ve rơi chợt chạnh lòng tiếc nuối
Tạm biệt nhé phượng hồng, từ buổi ấy chia ly
Vẳng tiếng trống trường xao xuyến gọi mùa thi...
Ngô Thế Lâm
Ý kiến bạn đọc