Man mác "vũ điệu" chò nâu
Không rực rỡ như hoa phượng, những bông chò nâu khiêm tốn ẩn mình trong tán lá xanh mướt lặng lẽ đón chào mùa mới sang.
Cuối tháng 4 đầu tháng 5, trên nhiều tuyến đường của thành phố Buôn Ma Thuột không khó để bắt gặp những trái dầu dần chuyển sắc, được nắng hong khô nâu thành lớp cánh mỏng như hoa rồi hễ có làn gió nhẹ là nương mình theo gió rụng kín khắp cả đường phố.
Trên các con phố như Lý Thường Kiệt, Nguyễn Đức Cảnh, Trường Chinh, Trần Phú, Hai Bà Trưng, Hoàng Diệu... luôn trải đầy những cánh chò nâu ngày trở gió. Cả con phố bỗng trở nên đầy thi vị chào hè, làm cho những tâm hồn mộng mơ như tôi cứ ngẩn ngơ mãi bởi khung cảnh thơ mộng của những cánh chò nâu xoay tít như chong chóng trong gió hè.
Hoa chò nâu trước khi rụng để lại "vũ điệu" xoay tít đẹp đến nao lòng. |
Hoa chò nâu gắn với tuổi thơ của biết bao người. Tôi nhớ lần đầu tiên được biết đến loài hoa kỳ lạ này là hè năm tôi học lớp 6, khi đạt danh hiệu học sinh giỏi nên mẹ thưởng cho một chuyến “du lịch” lên thăm Trường Đại học Tây Nguyên, nơi có chị tôi đang là sinh viên Khoa Sư phạm. Ấn tượng với tôi là một khung cảnh hoành tráng của trường lớp khác xa với ngôi trường nhỏ bé của tôi ở dưới huyện, đặc biệt là hàng cây cao vút với những cây chò nâu (thuộc họ dầu nên còn có tên gọi trái dầu) thật to.
Hồi đó tôi không biết tên cây là gì, chỉ biết tôi đã ngồi dưới gốc cây hàng giờ liền chờ những bông chò rụng để ngắm nhìn "vũ điệu" xoay tít trước khi chạm đất của những bông chò và nhặt đầy túi về làm quà cho đám bạn dưới huyện. Đám bạn tôi đứa thích thú làm chong chóng, đứa thì thả vào nước ngắm hoa chò nổi bồng bềnh. Cũng từ ngày ấy, tôi cũng hạ quyết tâm sẽ thi đỗ vào trường để được thỏa thích ngắm hoa chò nâu bay.
Giờ đây, không chỉ có hoa phượng mà còn có cả hoa chò nâu như tín hiệu thời gian báo hiệu một mùa chia tay lại về. Bao nhiêu kỷ niệm về thời học sinh như được chứa đựng trong những trái chò bay. Tôi thích cái cảm giác sớm mai lang thang trên những con phố, ngẩng đầu ngắm cơn mưa chò xoay rồi cúi xuống rảo bước trên những thảm chò nối nhau phủ kín các con đường.
Mỗi ngày chò nâu rơi nhiều nhất hai lần, một lần tinh sương khi nắng sớm mai đổ mật vàng ươm, một lần khi nắng buông lững thững xế chiều. Với vẻ đẹp bình dị, hoang dại, mà chò nâu đã trở thành nguồn cảm hứng của nhiều nghệ sĩ nhiếp ảnh, nhà văn nhà thơ, trở thành bối cảnh đẹp để những bạn trẻ lưu giữ thanh xuân qua những tấm ảnh cùng chò nâu.
Lúc này, tôi chợt nhớ đến câu nói của một nhiếp ảnh gia khi nhắc về những bông chò: “Chò không rực rỡ cũng chẳng hương thơm, dáng thì mỏng manh, tính lại hiền lành, biết phận quê mùa thế nên vừa rời cành đã vội vã xoay tít mua vui cho khách qua đường. Đời chò chỉ múa duy nhất một lần, ngắn ngủi vội vã rồi gieo mình bình yên. Tất cả chỉ đổi lấy một lần khách qua đường ngẩn ngơ mê ngắm”.
Cuối tháng 5, lang thang trên những con phố, len lỏi giữa mùi thơm nhè nhẹ của hoa lộc vừng, sắc tím của hoa bằng lăng là thảm hoa chò nâu khô làm lòng người bình yên đến lạ. Lại thấy thêm yêu cuộc sống này, trân trọng từng phút giây thư giãn dưới vùng trời đầy nắng. Và lại thấy háo hức chờ đợi những mùa chò nâu bay phủ kín khắp phố phường.
Thúy An
Ý kiến bạn đọc