Ký ức của người dũng sĩ diệt ngụy
Hơn 40 năm qua đi nhưng những ký ức về thời gian cầm súng chiến đấu chống giặc ngoại xâm vẫn in đậm trong lòng cựu chiến binh, thương binh Nguyễn Xuân Tiến, ở thôn 2, xã Hòa Lễ (huyện Krông Bông).
Ông Tiến sinh năm 1954, trong một gia đình nghèo ở huyện Thăng Bình, tỉnh Quảng Nam. Năm ông tròn 5 tuổi, gia đình ông bị chính quyền Sài Gòn đưa lên dinh điền Lễ Giáo (nay là xã Hòa Lễ, huyện Krông Bông) vì có liên quan đến hoạt động cách mạng. Đó là những năm cuộc kháng chiến chống Mỹ bước vào giai đoạn khốc liệt nhất, trên trời thì máy bay địch sẵn sàng thả bom, rải chất độc, dưới đất thì trọng pháo 105 ly ngày đêm bắn phá dữ dội cùng với những trận càn quét “phá sạch, đốt sạch”... Nơi quê hương mới, thực hiện chủ trương của cách mạng “tiêu thổ kháng chiến”, “vườn không nhà trống”, tuổi thơ của ông Tiến gắn liền với 8 lần sơ tán, cuộc sống vô cùng khốn khó. Để được cầm súng trực tiếp chiến đấu, năm 1971 khi vừa tròn 17 tuổi ông Tiến tình nguyện ngập ngũ vào Tiểu đoàn 301 Đắk Lắk và được biên chế về Đại đội 3 làm công tác liên lạc.
Ông Nguyễn Xuân Tiến. |
Trong những năm cầm súng đánh giặc, có hai sự kiện khiến ông Tiến nhớ và day dứt mãi là trận chiến đấu phòng ngự chốt buôn Tring (Buôn Hồ) trong suốt 28 ngày đêm từ 27-1-1973 đến 25-2-1973, Tiểu đoàn 301 của ông nhận nhiệm vụ bảo vệ tuyến phòng thủ, ngăn chặn địch tiến sâu vào vùng giải phóng của ta, phá tan âm mưu “tràn ngập lãnh thổ” của địch trong giai đoạn thi hành Hiệp định Paris. Trong những ngày giữ chốt buôn Tring, bản thân ông đã tiêu diệt 5 tên địch và được Tỉnh đội Đắk Lắk tuyên dương. Song, điều ông day dứt là những trận đánh ác liệt cũng khiến nhiều đồng đội của ông mãi mãi không về. Vào một đêm bàn giao ca giữ chốt cho đại đội 1, bọn địch với quân số đông và hỏa lực mạnh tấn công khiến 22 đồng đội của ông Tiến hy sinh. Vào tháng 2-1974, ông Tiến cùng một chiến sĩ khác vượt suối Nước Đục (nay thuộc xã Vụ Bổn, huyện Krông Pắc) vào buôn Hàng 1 và buôn Hàng 2 (nay thuộc Ea Yiêng, Krông Pắc) trinh sát nắm tình hình địch để bộ đội ta chuẩn bị tổ chức tấn công, trên đường đi bị địch phát hiện bao vây, ông đã mưu trí dùng súng cá nhân bắn tỉa tiêu diệt 10 tên địch. Tuy nhiên, khi hoàn thành nhiệm vụ trở về, ông và đồng đội bị vướng mìn của địch, riêng ông bị thương với tỷ lệ thương tật 51%. Với chiến công trên, ông được Tỉnh đội tặng thưởng danh hiệu Dũng sĩ diệt ngụy và được kết nạp vào Đảng Cộng sản Việt Nam khi vừa tròn 20 tuổi.
Sau khi miền Nam hoàn toàn giải phóng, thống nhất đất nước, đến năm 1980 ông Tiến xuất ngũ chuyển ngành công tác tại Sở Lao động - Thương binh và Xã hội Đắk Lắk, rồi công tác tại Phòng Lao động - Thương binh và Xã hội huyện Krông Bông. Năm 1988, do sức khỏe giảm sút, ông xin nghỉ hưu. Tuy nhiên, trở về địa phương ông vẫn tiếp tục tham gia công tác, từ làm Trưởng ban kiểm soát hợp tác xã, đến Phó Bí thư rồi Bí thư Chi bộ thôn, sau này theo nhu cầu và tính chất của công việc thực hiện chính sách tồn đọng sau chiến tranh, một lần nữa ông được địa phương tin tưởng bố trí làm cán bộ Lao động - Thương binh và Xã hội xã Hòa Lễ cho đến năm 2000.
Dù trên cương vị công tác nào, ông Tiến cũng luôn đặt quyền lợi của người dân lên hàng đầu, được dân mến, dân thương. Về với cuộc sống đời thường, ngoài chế độ phụ cấp thương binh, ông còn tăng gia sản xuất với 1 ha cà phê và 3 sào ruộng nước để nuôi các con ăn học.
Người dũng sĩ, thương binh Nguyễn Xuân Tiến đã được Nhà nước tặng thưởng nhiều huân, huy chương các loại, là một tấm gương thương binh “tàn nhưng không phế” xứng đáng để thế hệ trẻ noi theo.
Viết Tăng
Ý kiến bạn đọc