“Bố Chung” cùng bóng đá nữ
Tháng 11/2023, sau khi cùng đội tuyển nữ tham dự Vòng loại thứ 2 Olympic Paris 2024, Huấn luyện viên (HLV) Mai Đức Chung chính thức chia tay bóng đá để dành thời gian cho gia đình sau hơn nửa cuộc đời dấn thân với trái bóng tròn.
Trò chuyện với ông trong những ngày cuối năm càng cảm nhận hết những tâm tình nặng trĩu của vị “tướng” già này.
Dẫu lìa ngó ý còn vương tơ lòng…
Một buổi chiều muộn đầu tháng 11/2023 trên sân vận động Tashkent (Uzbekistan), HLV Mai Đức Chung hiểu rằng đó là những khoảnh khắc bước ngoặt của cuộc đời ông. Trận đấu giữa đội tuyển nữ Việt Nam và đội tuyển nữ Nhật Bản kết thúc cũng là lúc khép lại một hành trình đong đầy ký ức trong cuộc đời làm nghề của vị HLV có thành tích tốt nhất làng bóng đá nội.
Buổi chiều hôm đó, những học trò thân thương đã tặng ông một món quà ý nghĩa. Đó là chiếc áo đấu có đầy đủ chữ ký của các thành viên trong đội tuyển nữ Việt Nam.
“Vị tướng già” Mai Đức Chung – người đồng hành với bóng đá nữ Việt Nam. |
HLV Mai Đức Chung rưng rưng: “Các nữ cầu thủ tình cảm lắm. Tôi sẽ nâng niu nó như báu vật. Tôi biết, từ đây sẽ xa công việc huấn luyện nên trong lòng đan xen những suy nghĩ, lẫn lộn buồn vui. Vui vì năm qua bóng đá nữ Việt Nam lần đầu tham dự World Cup, liên tục gặt hái thành công ở đấu trường SEA Games. Đến lúc này, thôi làm công tác huấn luyện, rời xa những công việc quen thuộc hằng ngày, xa những công việc gắn liền với trái bóng bao năm qua, cũng nhiều nỗi niềm. Nhìn lại, có những điều mình đã làm được, có việc chưa trọn vẹn như ý muốn của mình. Bóng đá cũng giống như những lĩnh vực khác của xã hội thôi. Tre già thì măng phải mọc. Tôi cũng chẳng thể làm mãi, đã đến lúc tôi nghỉ ngơi. Tôi đã làm lâu năm, muốn HLV tiếp theo sẽ làm tốt hơn mình. Những suy ngẫm, những hồi ức giống hệt như một “cuốn phim chiếu chậm” và tôi nghiệm ra rằng cuộc đời làm bóng đá, vốn quý nhất chính là tình cảm mà mọi người dành cho tôi. Tôi trân quý điều đó”.
Đêm hôm đó, trở về khách sạn, ông Mai Đức Chung đã ngồi một mình rất lâu như muốn nhìn lại, ôn lại kỷ niệm quãng đường đã qua của đời mình. Bao nhiêu ký ức cứ tái hiện như thước phim quay chậm, khiến ông trằn trọc suốt đêm.
“Ngày nói lời chia tay công việc mà mình đã gắn bó gần như cả đời, tôi tiếc lắm chứ, nghĩ suy nhiều lắm chứ! Với tôi, quyết định chia tay bóng đá đâu có dễ dàng gì. Nhưng tôi biết, có tiếc đến mấy thì ngày này trước sau gì cũng phải đến lúc dừng lại. Tôi hạnh phúc vì biết mình đã cố gắng, hết mình với công việc, cũng là để trọn vẹn một chặng đường đời đáng nhớ của tôi”, ông Chung thổ lộ.
“Bóng đá nữ đã nâng bước đời tôi”
Hiếm có HLV nào gắn bó với bóng đá nữ như ông Mai Đức Chung. Dưới thời ông, đội tuyển nữ Việt Nam đã giành 6 trong 8 Huy chương Vàng SEA Games; trong đó có kỷ lục 4 lần vô địch liên tiếp giành Huy chương Vàng từ năm 2017 đến 2023. Ngoài ra, ông còn đưa đội tuyển nữ Việt Nam đứng hạng tư ASIAD 2014 và xuất sắc lần đầu tiên dự World Cup nữ 2023.
HLV Mai Đức Chung coi đó là sứ mệnh và định mệnh: “Cho đến bây giờ, nhìn lại hành trình ấy, tôi cũng đã mãn nguyện với những gì đã nếm trải cùng bóng đá. Cả một đời, mình gắn bó với thể thao, với bóng đá, lại là bóng đá nữ, buồn vui đều có cả. Tôi được vinh dự, vinh quang cũng nhờ bóng đá nữ. Tên tuổi tôi có được cũng là nhờ bóng đá nữ. Nhờ bóng đá nữ tôi mới có được như ngày hôm nay”.
“Bố Chung”, những thế hệ cầu thủ nữ vẫn luôn gọi ông với cái tên trìu mến như thế. Bây giờ, dù nghỉ rồi nhưng hẳn ông vẫn luôn dành những yêu thương cho học trò. Tình cảm nồng ấm giữa thầy trò đã biến đội tuyển nữ trở thành một gia đình, đoàn kết và chung tình. Ông Chung bảo, các bạn nữ cầu thủ phải hy sinh nhiều lắm nhưng “các con” đã quen với những thiệt thòi nên rất hiếm khi ca thán. Khi theo đuổi con đường “quần đùi áo số”, họ đã chấp nhận mạo hiểm, rủi ro và cả thiệt thòi. Cho nên, xã hội cần quan tâm nhiều hơn nữa đến các cầu thủ nữ.
“Điều tôi trăn trở suốt những năm tháng gắn bó với bóng đá nữ là chế độ cho các em còn thấp, không thể đảm bảo được điều kiện cuộc sống. Tôi vẫn mong muốn các cầu thủ được tăng thêm chế độ để yên tâm tập luyện, thi đấu, để bóng đá nữ có cơ hội phát triển hơn, rộng rãi hơn. Tôi mong sau khi giải nghệ, các cầu thủ nữ có cuộc sống ổn định và mong muốn hơn nữa của tôi là các cháu có một gia đình hạnh phúc, đầm ấm. Mong ước là thế nhưng đa số cầu thủ nữ khi giải nghệ đều đối diện với nhiều khó khăn, hiếm ai khá giả”, ông Chung tâm tư.
Bóng đá nữ cần được đầu tư mạnh và bài bản
Đội tuyển bóng đá nữ Việt Nam các thế hệ đã gặt hái những thành tích đồ sộ. Tuy nhiên, vẫn còn đó nhiều ưu tư, trăn trở của HLV Mai Đức Chung và cũng là của nhiều người hâm mộ: “Chúng ta đã được dự World Cup nhưng rồi có tiếp tục đến với World Cup ở những lần sau hay không? Bóng đá nữ nước nhà sẽ phát triển như thế nào trong tương lai? Những ai theo dõi bóng đá nữ cũng thấy rồi, bóng đá nữ luôn vắng bóng khán giả. Hầu hết các trận đấu ở giải vô địch quốc gia chỉ lèo tèo vài người xem, buồn lắm. Nhưng càng như thế thì tôi càng muốn cùng bóng đá nữ Việt Nam vượt qua khó khăn. Dứt khoát phải lấy cảm hứng được dự World Cup để tạo ra một cú hích lớn cho sự phát triển của bóng đá nữ ở Việt Nam. Tôi mong bóng đá nữ Việt Nam sẽ được quan tâm nhiều hơn, giống như Nhật Bản và châu Âu đã phát triển bóng đá nữ mạnh mẽ trong những năm qua”.
Không có con đường nào khác là tiếp tục duy trì truyền thống, phong độ, đẳng cấp vốn có mà mấy chục năm qua bóng đá nữ Việt Nam đã đạt được. Mặt khác, cần phát triển nhiều trung tâm đào tạo bóng đá nữ ở các địa phương để tạo nguồn cầu thủ cho các đội tuyển quốc gia. Giải vô địch quốc gia nữ phải tăng số đội tham dự, cho phép chuyển nhượng ngoại binh, kèm theo đó là kích cầu tiền thưởng cho các danh hiệu. Không chỉ đội tuyển nữ quốc gia, các đội tuyển trẻ phải được đưa đi tập huấn, thi đấu cọ xát quốc tế nhiều hơn nữa.
HLV Mai Đức Chung “cam kết” dù nghỉ công tác huấn luyện nhưng ông sẽ vẫn luôn dõi theo chuyển động, tâm huyết với bóng đá Việt Nam và bóng đá nữ nói chung. Với ông, tình yêu với bóng đá vẫn mãi đậm sâu như buổi ban đầu.
Phong Uyên
Ý kiến bạn đọc