Giọt sương trên lá
Trong ánh bình minh mờ ảo, khi cơn gió đầu ngày còn e ấp dưới tán lá, những giọt sương nhẹ như tơ, trong suốt như ngọc hiện ra, lấp lánh và tinh khiết.
Sương đêm cũng không rõ hình hài, chỉ khi gặp cỏ cây, hoa lá, chúng mới thực sự hiện hữu, tạo nên cảnh sắc nhẹ nhàng và thơ mộng. Mỗi giọt sương ẩn giấu một câu chuyện, là phút chốc ngưng đọng của thời gian, khoảnh khắc nhỏ bé của vũ trụ mà không phải ai cũng dễ dàng nhận ra.
Sương đêm rơi xuống, đọng lại nơi nhành cây ngọn lá, dường như chỉ để chờ giây phút tan biến khi bình minh lên. Có gì đẹp hơn sự tồn tại ngắn ngủi nhưng trọn vẹn ấy? Giọt sương không đòi hỏi, không cất lời, chỉ lặng lẽ chiêm ngưỡng cuộc sống ban mai tinh tế. Chúng như hiểu rằng, khoảnh khắc tồn tại của đời mình chỉ đáng giá nếu ở lại với thiên nhiên, hòa cùng cỏ cây hoa lá, chứ không thể nào tự mình hiện hữu giữa cuộc đời.
Khi ta ngắm giọt sương, lòng như chùng lại, những xô bồ của cuộc sống chợt tan biến, nhường chỗ cho sự bình yên thuần khiết. Trong giọt sương ấy, ta thấy bóng hình của chính mình – cũng mong manh, nhỏ bé và dễ tổn thương trước những thăng trầm của cuộc sống. Giọt sương kia có thể tan ngay khi chạm phải ánh nắng hay cơn gió thoảng qua, như những ước mơ, những kỷ niệm trong đời người, rồi cũng có lúc nhạt nhòa, mờ phai theo năm tháng. Nhưng cũng chính từ sự tạm bợ đó mà chúng ta biết trân quý từng giây phút, từng điều giản đơn nhất. Như giọt sương trên lá, có thể tan biến trong nháy mắt nhưng đã từng tồn tại, từng mang đến vẻ đẹp cho vạn vật xung quanh, từng lặng thầm ghi dấu trong lòng người chiêm ngưỡng. Ôi sự ngắn ngủi ấy, vì thế, mới khiến chúng ta trân quý và yêu dấu làm sao!
![]() |
Minh họa: Trà My |
Không những thế, giọt sương trên lá còn là biểu tượng cho sự giản dị, thanh khiết và trong trẻo. Cái đẹp của giọt sương là cái đẹp của sự dung dị và niềm vui trong những điều nhỏ nhặt mà không phải ai cũng chú ý. Giữa thành phố đông đúc, vội vã, đôi khi chỉ cần thấy một giọt sương đọng trên cánh hoa dại, lòng ta lại dịu đi, nhẹ nhàng đến lạ.
Sương không phô trương, không ồn ào, mà âm thầm điểm tô cho cảnh vật một vẻ đẹp tinh khôi. Mỗi sớm mai, khi giọt sương lấp lánh dưới nắng, ta chợt hiểu rằng, những điều tuyệt vời nhất trong cuộc sống đôi khi lại đến từ sự giản đơn, mộc mạc. Ta học được rằng, không cần phải trở nên vĩ đại hay hoàn hảo, chỉ cần sống hết mình và tận hưởng từng khoảnh khắc, giống như giọt sương nhỏ bé nhưng dâng tặng cả nét đẹp cho đời.
Ngẫm về giọt sương, ta cũng tự hỏi về ý nghĩa của sự hiện diện trong cuộc đời mình. Liệu chúng ta có sống như giọt sương, mang lại chút tinh khôi cho cuộc đời, hay mãi chạy đua theo những điều xa vời mà quên mất rằng cuộc sống thực sự nằm trong từng khoảnh khắc nhỏ nhoi? Giọt sương ấy nhắc nhở ta về sự vô thường, nhưng cũng gợi được vẻ đẹp của mỗi khoảnh khắc, khi chúng ta thực sự kết nối với thế giới xung quanh, chấp nhận sự mong manh và hiểu rằng mọi điều đều có giá trị, dẫu nhỏ bé hay ngắn ngủi.
Lê Thành Văn
Ý kiến bạn đọc