Giai thoại văn học:
Chê thơ vua
Nhà thơ Lê Kim có kể rằng: Thuở nhỏ, khi đang học tiểu học, ông được nghe giảng và học thuộc lòng bài thơ “Cái chổi” của vua Lê Thánh Tông, trong đó có hai câu:
Bốn cõi tung hoành, đất sạch gai…”
Thật đúng là khẩu khí đế vương! Viết về một vật nhỏ mọn tầm thường như “cái chổi”, thế mà vẫn lộ khí phách của bậc anh hùng “trị quốc, bình thiên hạ”.
Cho mãi tới những năm 1966, 1967, giữa lúc cuộc kháng chiến chống Mỹ đang ác liệt, nhóm thơ trào phúng của Lê Kim vẫn giữ nếp sinh hoạt đều đặn: cứ chủ nhật đầu tháng là kéo nhau tới họp ở nhà thơ Tú Mỡ, có cả nhà thơ Chế Lan Viên là trưởng tiểu ban thơ tới dự trong bầu không khí rất vui, và thân mật.
Một buổi, nhân bàn về “hình tượng” và “chơi chữ”, nhà thơ Lê Kim đọc cho mọi người nghe bài thơ “Cái chổi” của Vua Lê Thánh Tông. Mọi người ca ngợi hết lời, riêng nhà thơ Chế Lan Viên cứ lặng lẽ nghe Lê Kim đọc thuộc lòng bài thơ “kèm theo bình luận”, rồi mới tủm tỉm nói:
-Đúng là bài thơ của một ông vua… không bao giờ quét nhà!
Chế Lan Viên giải thích:
-Quét nhà thì phải “đằm” cái chổi xuống, tay “miết” đi, chứ lại “vùng vẫy tung gió” thì bụi đất bốc lên mù mịt à? Mà quét bằng chổi thì “sạch thế nào được gai”? Rõ thật là thiếu thực tế vì không lao động!
Mọi người cười ồ.
Quả thật, Chế Lan Viên, một nhà thơ đàn anh, vừa hóm hỉnh, uyên bác, lại thông thạo từ việc quét nhà, rửa bát đến… làm thơ.
Ý kiến bạn đọc