Bài học “tai xanh”
Những ngày qua, người chăn nuôi ở các huyện: Ea Kar, Krông Pak, Ea Súp, Krông Buk, TP. Buôn Ma Thuột… lao đao vì dịch heo tai xanh với số heo bị bệnh lên đến hàng chục nghìn con. Đây là lần đầu tiên người chăn nuôi ở Dak Lak đối mặt với dịch bệnh gây nhiều tổn thất nặng nề này. Công tác dập dịch, chống dịch cũng đã được các ban ngành, địa phương nỗ lực triển khai. Dịch heo tai xanh đã tái đi tái lại ở các tỉnh, thành trong nước 5 năm nay, nhưng khi dịch xuất hiện ở Dak Lak, người ta vẫn thấy sự lúng túng của người chăn nuôi, họ vẫn tự mua thuốc, chữa trị theo kinh nghiệm cho đến khi dịch bệnh đã mất kiểm soát mới đi trình báo. Rồi đến những hành vi bán đổ, bán tháo heo bệnh ra thị trường, vứt xác heo chết ra đường làm cho dịch bệnh phát tán nhanh, khiến chúng ta phải đặt câu hỏi: chính quyền địa phương, thú y cơ sở ở đâu, đã làm gì? Và điều khiến ai cũng không khỏi băn khoăn là tại sao thời điểm công bố dịch bệnh cũng là khi nó đã lan rộng trên 20 xã trong toàn tỉnh?! Chính vì việc công bố dịch quá chậm mà những nỗ lực dập dịch, khống chế dịch bệnh lan tràn trở nên yếu ớt, tổn thất mà người chăn nuôi phải gánh chịu càng thêm nặng nề. Phải chăng đó là sự chủ quan của người chăn nuôi từ khâu tiêm phòng cho đến khâu chữa trị khi heo đã bị bệnh hay chính sự lơ là, tắc trách trong công tác kiểm dịch, thiếu sâu sát cơ sở của ngành liên quan, đội ngũ cán bộ thú y?!
Heo chết vì dịch bệnh ở Ea Kar bị người dân vứt ra vườn. |
Nhiều bài học kinh nghiệm được rút ra sau mỗi đợt dịch qua các cuộc giao ban trong tỉnh, khu vực, nhưng khi dịch đến lại trở tay không kịp! Tất cả điều này cho thấy sự lỏng lẻo giữa các mắt xích liên kết các mối quan hệ trong ngành chăn nuôi mà chỉ khi dịch bệnh bùng phát thì người ta mới nhận ra.
Ý kiến bạn đọc