Người níu giữ hồn chiêng
Trong suốt quá trình sử dụng, những chiếc chiêng của gia đình già Y Khot Êban và các thành viên trong đội cồng chiêng của buôn không tránh khỏi bị hư hỏng. Mỗi lần như vậy, già cùng mọi người phải rất khó khăn mới tìm được người biết sửa chiêng, chỉnh chiêng. Để khắc phục khó khăn này, già quyết tâm học cách chỉnh chiêng. Già Y Khot Êban bày tỏ: “Chỉnh chiêng không dễ như đánh chiêng. Không phải ai đánh chiêng giỏi cũng có thế chỉnh chiêng được, mà đòi hỏi người chỉnh chiêng phải có đôi tay khéo léo và đôi tai có khả năng thẩm âm tốt. Có lẽ mình may mắn khi được Giàng ban tặng cho đôi tai có khả năng thẩm âm để có thể “bắt bệnh” cho chiêng được…”.
Dụng cụ chỉnh chiêng của già Y Khot Êban khá đơn giản, đó chỉ là một chiếc búa nhỏ bằng sắt. Mỗi khi “bắt bệnh” cho chiêng già lại dùng chiếc búa để dò. Cũng có khi già phải “mất ăn mất ngủ” đối với những “ca bệnh khó”, nhưng ít có trường hợp nào già không chữa được chiếc chiêng bị “bệnh”. Trong những năm qua, không chỉ có bà con trong xã mà cả trong và ngoài huyện đã tìm đến để nhờ già chỉnh chiêng. Với già công việc chỉnh chiêng không phải là một nghề để kiếm sống mà đây là niềm đam mê với tiếng chiêng và mong muốn lưu giữ nét văn hóa này. Trong những năm qua, già luôn khuyến khích các con của mình học đánh chiêng và chỉnh chiêng. Già tâm sự: “Hiện nay, đa số lớp trẻ không mặn mà lắm với cồng chiêng nhưng các con của mình vẫn đam mê với cồng chiêng, đặc biệt, người con trai đầu là Y Ngặm Êban không chỉ say mê đánh cồng chiêng mà còn thích nghề chỉnh chiêng giống mình”. Già tin rằng, anh Y Ngặm Êban sẽ là người kế nghiệp sau này, để góp phần đưa văn hóa cồng chiêng như mạch nguồn chảy mãi…
Quốc An
Ý kiến bạn đọc