Multimedia Đọc Báo in

Tự khúc quê…

08:45, 21/12/2024

Gửi tôi một cánh chuồn chuồn

Của ngày thơ dại nỗi buồn đã qua

Viên bi ở góc sân nhà

Còn lăn về phía xót xa phận người.

 

Trò chơi cút bắt năm, mười

Lỡ tay lạc mất một thời ấu thơ

Lục bình rã cánh bao giờ?

Dòng sông bỏ lại giấc mơ bãi bồi.

 

Hàng cây trút lá đi rồi

Để tôi đứng lặng bên đồi ngày xưa

Người về xóm nhỏ hay chưa?

Ai như dáng mẹ đội mưa trên đồng.

 

Bao năm chị vẫn chưa chồng

Ngoài vườn hoa cải trổ ngồng mà đau

Nhện giăng mục nát cổng rào

Khói đồng nương gió bay vào lặng im

 

Một hôm ngồi lại bên thềm

Vẫn hương khói bếp ngọt miền rạ rơm

Mẹ vừa nhen lửa nấu cơm

Nghe mùa ký ức còn thơm đến giờ…

Nguyễn Chí Ngoan


Ý kiến bạn đọc


(E-Magazine) Viết tiếp bản hùng ca nơi tuyến đầu Tổ quốc
50 năm qua (23/5/1975 - 23/5/2025), nơi mảnh đất biên cương đầy nắng gió, hàng vạn cán bộ, chiến sĩ Bộ đội Biên phòng đã sống, chiến đấu và trưởng thành với một niềm tin sắt đá: "Đồn là nhà, biên giới là quê hương, đồng bào các dân tộc là anh em ruột thịt".